Ngày ấy thủa xưa thời xa lắm
Cái ngày ngơ ngẩn nghĩ xa xăm
Theo em từng bước đằng sau ngõ
Lúc mau lúc chậm sợ hút tầm .
Em có biết không em mười lăm
Rạng rỡ hồn nhiên buổi trăng rằm
Còn anh bẻ gãy sừng trâu đó
Vạm vỡ vừa như tuổi hai lăm .
Cứ thế thời gian đem đi hết
Để lại khúc khích ngày êm đềm
Tiếng cười như vẫn hằng đêm nhớ
Biêng biếc mắt huyền em đẹp thêm .
Thế đấy ! Mười năm từ xa cách
Anh vẫn đứng đây đón an lành
Em có biết không chẳng lời ước
Sao em đợi gì tóc để xanh .
Thủa thì cũng qua trai tơ hết
Cái tuổi bâng khuâng chắc chẳng bền
Anh đón em chờ lành với xanh
Chờ đón mùa ngâu bao giờ đến .
Em có biết không ? Anh đã lập
Anh nghĩ rằng anh đã lỗi lầm
Chẳng đón an lành đi xa mãi
Bỏ hồn nhiên khúc khích xa xăm .
Phương nào em cũng trả mong đợi
Gửi gắm người ta suốt cuộc đời
Mặc cái vô hình lời hẹn ước
Vẫn hằng đêm ướt gối giọt rơi .
Về đây anh đứng con ngõ nhỏ
Giờ đã đổi thay thời gian đó
Mà vẫn như đây dấu in này
Ngày xưa em nhé anh dặn dò .
HN 11/9/2015
Hải Âu